Khoảng cách nào xa nhất
Là Mặt đất - Trời cao?
Không! Là Yêu, nhưng phải
Thầm chúc phúc cho nhau.
Từng si mê đắm đuối
Thề tay nắm suốt đời
Rồi trở thành xa lạ
Giữa mênh mông biển người
Ký ức còn nguyên vẹn
Lay tim dậy mỗi đêm
Biết rằng người còn nhớ
Hay chỉ mình không quên?
Ừ, thì phải chúc phúc
Ừ, thì phải bước qua
Nhưng mà người dưng đó
Mình từng gọi là “Nhà...”
Chỉ mong người thanh thản
Để mình bớt muộn phiền
Chuyện xưa thôi gác lại
Ai cũng cần an yên.
Dành năm tháng để yêu người xứng đáng.
(Linh - Du Phong)